Sức công phá của quả bom
nguyên tử mạnh đến nỗi tất cả những gì trong phạm vi 2km đều bị cháy thành
than, nhiệt lượng phóng Xạ và xung kích đã giết chết hơn 350.000 người ngay lập
tức, 150.000 người đã biến mất mà không hề để lại một dấu tích gì.
Sau chiến tranh, Nhật bản là
nước thua trận, khủng hoảng lương thực, hàng hóa đã diễn ra khắp nơi,..nhưng với
bản tính cần cù, đoàn kết vốn có của người nhật, gia đình Sadako bắt đầu xây dựng
lại tiệm cắt tóc, nhiều năm sau chiến tranh, cuộc sống đã trở lại bình thường
dù còn nhiều khó khăn..Sadako giờ đã là một cô bé khỏe mạnh, học sinh trường tiểu
học Nobori. Cô bé cao khoảng 1m35 nặng 27kg và đang học lớp 6. Cô bé rất nhanh
nhẹn, có thể chạy 50m trong 7,5 giây và là thành viên đội tuyển chạy tiếp sức của
trường. Mơ ước của cô là trở thành giáo viên dạy thể chất.
Mùa thu năm 1954, 12 tuổi,
Sadako bắt đầu nổi hạch ở cổ và tai. Hạch và các u trên mặt bắt đầu xuất hiện, không
ai nghĩ rằng bệnh tật đang tấn công cô bé..ngày 18/2/1955 Sadako được chẩn
đoán chính thức mắc bệnh ung thư bạch cầu, căn bệnh của Sadako là do chất phóng
xạ của quả bom nguyên tử năm xưa gây ra. Bác sĩ kết luận, Sadako chỉ còn có thể
sống được một năm nữa và yêu cầu Sadako nhập viện ngay để điều trị. Ngày
21/2/1955 Sadako nhập viên của hội chữ thập đỏ Hiroshima để điều trị.
Nghe tin, cô giáo và các bạn
cùng lớp đã đến thăm cô bé và mang theo tấm bằng tốt nghiệp tiểu học cho cô. Một
tháng sau Sadako đăng ký vào học ở một trường tiểu học nhưng cô đã không thể
theo học.
Câu chuyện về một 1000 con hạc
giấy.
Một người bạn đã kể cho
Sadako nghe một truyền thuyết của Nhật Bản rằng “nếu ai gấp được 1000 con chim Hạc
người đó sẽ được một điều ước”.
Mặc cho những nỗi đau về thể
chất dày vò, Sadako vẫn kiên trì gấp Hạc giấy. Do thiếu giấy nên những con Hạc
do Sadako gấp ra bé xíu và mong manh như chính số phận của cô vậy.
Mặc cho cha mẹ can ngăn vì
lý do sức khỏe. Sadako vẫn miệt mài gấp những chú Hạc với niềm hy vọng vô bờ bến
là sẽ có ngày mình khỏi bệnh. Những chú Hạc bé nhỏ và mong manh được Sadako sâu
lại thành chuỗi và treo bên cạnh giường bệnh của mình.
Chỉ trong vòng 1 tháng cô đã
gấp được gần 1000 con hạc giấy. Lúc này bệnh của sadako đã ngày một nghiêm trọng.
Cô bé yếu đến mức không thể đi lại được nữa.
Mặc cho mọi người khuyên
can, cô bé vẫn tiếp tục gấp Hạc. Những con Hạc tượng trưng cho một niềm hy vọng
vô bờ bến của một cô bé mới 12 tuổi, lúc này con số 1000 con Hạc giấy thật sự
không còn ý nghĩa với cô nữa…mỗi con Hạc giờ đây thể hiện Nghị Lực, Khát Vọng Sống
và Niềm Hy Vọng của cô bé – niềm hy vọng được sống dù nó thật nhỏ nhoi.
Ngày 25/10 năm 1955 các bác
sĩ báo tin tình trạng của Sadako đã rất nghiêm trọng. Mẹ cô bé hỏi: “Sadako con
muốn ăn gì không?” Sadako nói: “Con muốn ăn một bát cháo”. Người mẹ vừa bón cho
Sadako ăn được một thìa cháo thì cô bé thều thào: “Ngon lắm…”
Sau khi Sadako mất, phong
trào “ Phản đối vũ khí hạt nhân và chạy đua vũ trang” đã diễn ra trên toàn nước
nhật, người dân nhật bản đã quyết định xây một tượng đài “Trẻ em vì hòa bình thế
giới” để tượng niệm Sadako và những trẻ em đã chết vì bom nguyên tử.
Ngày 5 tháng 5 năm 1958 sau
gần 3 năm khởi công, tượng đài Trẻ em vì hòa bình nằm ngay trong công viên hòa
bình của thành phố Hiroshima đã được khánh thành và đi vào hoạt động.
Hiền Hậu
BÀI VIẾT CÙNG CHUYÊN MỤC
------------------------------------------------------
SHOP HIỀN HẬU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét